Mặt trăng chầm chậm lên cao, ánh sáng tỏa ra như một ngọn đèn trên biển. Hạ Nhất Minh cùng Sở
Hao Châu nói chuyện bất tri bất giác tới tận khi mặt trăng xuất hiện bọn họ cũng không hay biết. Kỳ thực bất luận là
kiến thức hay kinh nghiệm trước mặt Sở Hao Châu, Hạ Nhất Minh có thúc ngựa đuổi cũng không kịp. Bất quá sau khi Sở Hao
Châu tới đảo hoang này suốt bốn mươi năm chưa từng nói chuyện cùng ai, một khi thân quen hơn, nhất thời luôn miệng
không cách nào dừng lại. Lão vẫn liên tục nói thậm chí ngay cả bản thân cũng chưa từng phát hiện ra.
Bất quá đề tài lúc này của hai người không hẹn mà chuyển qua phương diện võ đạo. Mặc dù Hạ Nhất Minh tuổi còn trẻ nhưng
phương diện võ đạo tu vi cao thâm khó lường, đặc biệt hắn một thân kiêm tu Ngũ hành, đối với Phong, Băng, Vân Vụ lực
lượng cũng nắm giữ hiểu biết nhất định. Ngoài ra hắn cũng có không ít hiểu biết khác bởi trước khi tới Quỷ Khốc Lĩnh,
hắn đã từng tham khảo rất nhiều bí tịch trong Võ khố tại Linh Tiêu Bảo Điện. Đệ nhất môn phái tại Đại Thân vài ngàn năm
qua, bí tịch thu thập không phải là Tổ sư đường tại Hoành Sơn nhất mạch có thể so sánh. Trong vài tháng ở lại đó, Hạ
Nhất Minh đã biết thêm được rất nhiều lý luận cùng phương pháp vũ kỹ khác. Lúc này cùng Sở Hao Châu đề cập tới, hai bên
ấn chứng sở học của nhau cũng hiểu được đối phương nói gì.
Sở Hao Châu với kinh nghiệm võ đạo hơn ba trăm năm của mình toàn bộ nói ra không hề giữ lại. Lão ngưng tụ Tam hoa không
ngờ có điểm đặc biệt. Ngoài Thủy, Hỏa đối lập còn có cả Phong hệ chi hoa. Trong tam hoa này có một đã nằm ngoài Ngũ
hành, hai đóa còn lại không ngờ có quan hệ tương khắc. Ngay cả trong môn phái Sở Hao Châu trước đây cũng chỉ có mình
lão mà thôi. Trên con đường võ đạo, có thể để Sở Hao Châu tham khảo vô cùng ít, chỉ có một mình lão tự mày mò mà thôi.
Đây cũng chính là lý do lão rời môn phái ra ngoài lịch lãm, bởi vì nếu tiếp tục ở lại e rằng tu vi của lão khó có thể
tiến thêm. Bất quá kinh nghiệm như vậy cũng nuôi dưỡng thành thói quen của lão, đó chính là tổng hợp những thứ mới. Nếu
không như vậy, lão cũng không có khả năng cùng độc giác mã giao chiến nhiều lần, trúng vài lần lôi điện của nó mà có
thể nghĩ ra bạo phát Tam hoa ngưng tụ bảo giáp.
Cùng Hạ Nhất Minh đàm luận, lão với Phong, Hỏa mặc dù nắm giữ rất sâu nhưng Hạ Nhất Minh vốn không thua kém. Hai người
không chỉ dùng lời lẽ mà ngưng xuất nhị hoa để đối chứng. Bọn họ rất nhanh phát hiện, đối phương trên hai hệ lực lượng
này cũng có hiểu biết tương đương mình, đối với mình có trợ giúp rất lớn. Sở Hao Châu đối với việc Hạ Nhất Minh kiêm tu
Ngũ hành, ngoài ra còn nắm giữ cả Phong hệ lực lượng vô cùng tán thưởng. Theo lời của lão nói, Hạ Nhất Minh quả thực
không phải là người. Mặc dù Hạ Nhất Minh đã từng nghe rất nhiều người đã từng nói qua, nhưng khi nghe lại lần nữa từ
miệng Sở Hao Châu hắn vẫn có thêm cảm giác không nói thành lời.
Nhưng khi hai người nói về phương diện Thủy lực lượng, biểu hiện của Hạ Nhất Minh thua kém rất nhiều. Khi chưa ngưng tụ
thành Thủy chi hoa, điều duy nhất hắn có thể xuất ra chỉ là uy lực của Du ngư thân pháp quỷ di kia. Cũng như con người
đi lại, chim thì biết bay, còn cá biết bơi. Có lẽ không phải là chim cũng sẽ biết bay, nhưng nếu không biết bơi thì
đừng mong là cá. Du ngư thân pháp ngộ ra dưới đáy biển được Hạ Nhất Minh dung nhập vào Vân Vũ Phi Đằng Thuật, trở thành
một loại thân pháp hoàn toàn mới.
Trong công pháp này có Thủy linh động, có Phong mờ ảo, có sự dung hợp của cả hai, còn có đạo lý của cá trong nước, vì
thế nó chính là một công pháp mới. Cũng chính công pháp này khiến Sở Hao Châu nếm mùi đau khổ trong trận chiến khi nãy.
Bất luận chân khí của lão mênh mông như đại dương ép tới cũng không thể làm gì được Hạ Nhất Minh vốn đã hóa thân thành
cá.
Lúc này Hạ Nhất Minh cũng đem lĩnh ngộ về thân pháp nói ra, hoàn toàn không giữ lại. Mặc dù Du ngư thân pháp của hắn
tạo nghệ rất cao nhưng vốn chưa nắm bắt được Thủy lực lượng, chưa ngưng tụ thành Thủy chi hoa nên công pháp này vốn chỉ
con là bán thành phẩm. Bởi thế hắn không chút nào giấu giếm, toàn bộ công khai, hơn nữa cũng hết sức hi vọng thông qua
Sở Hao Châu chỉ bảo hắn có thể hoàn thiện công pháp này, qua đó lĩnh ngộ Thủy lực lượng, cuối cùng ngưng xuất Thủy chi
hoa. Đây có thể coi là giao dịch hết sức có lời. Chẳng qua khiến Hạ Nhất Minh vô cùng thấy vọng là mặc dù tán thưởng
hết lời nhưng Sở Hao Châu cũng không có cách nào cải tiến được công pháp này. Hạ Nhất Minh không hiểu chút nào hỏi, Sở
Hao Châu thở dài một tiếng nói:
- Hạ huynh đệ. Công pháp này của ngươi quả là đặc biệt. Cũng như công pháp ngưng luyện bảo giáp của lão phu, ngươi bảo
lão phu làm cách nào chỉ điểm đây?
Lão ngừng một chút, nói:
- Để lão phu sau này có thêm kinh nghiệm nhất định sẽ nói với ngươi.
Hạ Nhất Minh lúc này mới biết, thì ra trong lòng lão nhân, Du ngư thân pháp của hắn không ngờ có thể sánh ngang công
pháp ngưng tụ bảo giáp kia. Trong lòng hắn có chút không yên, xem ra địa vị của mình trong lòng đối phương cũng không
phải người thường có thể so sánh được. Thảo luận về Thủy lực lượng hồi lâu, Hạ Nhất Minh đột nhiên nghĩ tới một chuyện,
nói:
- Sở huynh. Ta thấy huynh tinh thông Thủy, Hỏa, Phong tam hệ công pháp, nhưng khi thi triển chưa từng dung hợp lại. Vì
sao vậy?
Sở Hao Châu cười khổ không thôi, nói:
- Hạ huynh đệ. Lão phu từng đi khắp thiên hạ, nhưng kể cả tra bí tịch cũng không thấy vị tiền bối nào lấy Tam hệ lực
lượng này Tụ đỉnh cả. Hiển nhiên không thể tìm được công pháp đặc thù nào. Trừ việc ngưng tụ thành bảo giáp còn lại lực
lượng công kích kém hơn rất nhiều.
Hạ Nhất Minh yên lặng nhớ lại, lúc cùng lão nhân giao thủ, lực lượng quyền đầu của lão vô cùng lớn nhưng đây vốn là đơn
hệ lực lượng, dung hợp lực lượng quả thật không có. Bất quá, có lẽ cũng bởi nguyên nhân này khiến lực lượng đơn hệ của
Sở Hao Châu đạt tới mức siêu việt khó tin. Thậm chí so với nhiều hệ dung hợp cũng không chút nào thua kém. Trong lòng
Hạ Nhất Minh chợt động. Nếu có thể để Sở Hao Châu dung hợp tam hệ dũ phát lực lượng, chẳng phải uy lực cường hãn không
thể đỡ nổi sao? Chứng khiến vẻ mặt có chút hoảng hốt của Hạ Nhất Minh, Sở Hao Châu trong lòng nghi hoặc.